Thời khắc năm mới đã qua nhưng trong anh vẫn còn lưu lại một niềm tin vững chắc. Anh đã dặn lòng mình rằng cả năm nay. Anh sẽ dành để yêu và chờ em. Anh không trốn tránh mọi thứ. Anh không cố gắng xóa đi tình cảm. Anh để nó như vậy, Lớn lên, nở hoa như nó đã từng như vậy.
Em biết không! Mấy hôm rồi anh tăng ca cả ngày. Mệt mỏi vô cùng, Anh đã định sẽ từ bỏ tất cả, Nhưng vì tương lai anh cố gắng. Hết tháng anh sẽ nghỉ em ạ!
Biết không em mỗi đêm về, dưới trời sương mù Đà Lạt, anh chỉ thấy duy nhất có mình anh quanh màn sương mù hư ảo. Những lúc đó, sao anh thấy cô đơn vô cùng! Anh nhớ em lắm. Anh nhớ Nhã Hoàng của anh vô cùng.
Anh biết rằng những giọt nước mắt của anh giờ cũng không còn nhiều ý nghĩa với em nữa. Nhưng trong tiềm thức, anh tin rằng nó là liều thuốc để anh giải tỏa những phút nhớ em! Anh khóc rồi anh sẽ lại trở về với thực tại. Anh vẫn tiếp tục nuôi ước mơ! Anh vẫn sẽ đợi em Hoàng ạ!
Anh chỉ mong em biết rằng. Anh nhớ và yêu em rất nhiều!
Mối tình đầu của anh ạ!
Em biết không! Mấy hôm rồi anh tăng ca cả ngày. Mệt mỏi vô cùng, Anh đã định sẽ từ bỏ tất cả, Nhưng vì tương lai anh cố gắng. Hết tháng anh sẽ nghỉ em ạ!
Biết không em mỗi đêm về, dưới trời sương mù Đà Lạt, anh chỉ thấy duy nhất có mình anh quanh màn sương mù hư ảo. Những lúc đó, sao anh thấy cô đơn vô cùng! Anh nhớ em lắm. Anh nhớ Nhã Hoàng của anh vô cùng.
Anh biết rằng những giọt nước mắt của anh giờ cũng không còn nhiều ý nghĩa với em nữa. Nhưng trong tiềm thức, anh tin rằng nó là liều thuốc để anh giải tỏa những phút nhớ em! Anh khóc rồi anh sẽ lại trở về với thực tại. Anh vẫn tiếp tục nuôi ước mơ! Anh vẫn sẽ đợi em Hoàng ạ!
Anh chỉ mong em biết rằng. Anh nhớ và yêu em rất nhiều!
Mối tình đầu của anh ạ!





0 nhận xét:
Đăng nhận xét