
Đã hơn 2 lần anh xóa hết BLog và ảnh rồi lại đăng lại. Anh không biết vì sao nữa! Anh đang mong chờ điều gì đây khi em đã ra đi?
Mỗi lần thấy ảnh em là anh lại một lần được tiếp thêm sức mạnh để tiến lên. Anh ngồi hàng giờ trước tấm ảnh của em. Chỉ làm một việc duy nhất. Sờ lên má em!
Nước mắt anh rơi! Những giọt nước mắt anh biết nó rơi vì lý do gì!
Vì luyến tiếc đó em! Vì cô đơn nữa. Giá như anh đã không đối xử với em như vậy! Giá như anh quan tâm em hơn! Giá như anh biết em cần gì ở anh! Giá như....
Đến giờ anh vẫn chưa thể chấp nhận được cuộc sống thiếu em!
Mỗi đêm đi làm về muộn. Anh lấy tấm ảnh của em ra. Ngồi ngắm và tưởng tượng rằng em ngồi bên anh. Âu yếm hỏi han anh chuyện chỗ làm.
Em biết không! đêm noel anh thấy có nhiều lắm những đôi đi chơi với nhau. Họ hạnh phúc lắm. Họ đắm chìm trong những nụ hôn. những ánh mắt yêu thương. Chỉ có mình anh đứng lặng thinh trên hè phố. Anh đã cố để không khóc.
Hoàng ah! Nếu một ngày em quay trở lại! Anh sẽ không như xưa đâu!
Anh sẽ khác. Anh sẽ sống có trách nhiệm hơn mà!
Chỉ mong em hãy suy nghĩ và quay về bên anh thôi!
Anh nhớ em lắm biết không!
...





0 nhận xét:
Đăng nhận xét